Thực ra, khi đã làm con cha,con mẹ, ai cũng muốn yên ổn mọi bề. Chẳng ai muốn thay thày đổi điện mà chỉ mong "Trên theo phật thánh dưới theo đồng thày.
Nhưng đôi khi vì chữ duyên, chữ nghiệp mà năm cha ba mẹ không xong. Mỗi người một lí do. Người thì không hợp tuổi thày. Người không hợp lề lối của thày.... Nhiều người khi tìm thày, xem thày tuổi gì có hợp cung mệnh với mình không. Bản thân gia chung nhà thày ra sao. Vợ chồng con cái nhà thày có hạnh phúc không. Vì mọi người cho rằng tuổi thày và mình không hợp; gia chung nhà thày không yên thì theo thày, mình cũng như vậy.
Thực ra ai ai cũng muốn những điều tốt đẹp đến với mình. Việc soi xét trước khi chọn thày là đúng chứ không sai. Tuy nhiên. Để tìm được người như thế không dễ.
Cháu xin kể câu chuyện của một người bạn hơn cháu 3 tuổi. Chị ấy mở phủ cách đây 8 năm. Chị ý luôn ca tụng thày chị ý là một người có tâm, hết lòng vì con nhang đệ tử. Thời điểm đó nhà cháu chưa biết gì về đồng bóng, nghe chị nói vậy cháu cũng gật gù. Những lần được chị ý mời dự hầu, cháu công nhận thày có tâm. Cứ gặp nhau là chị ý ca tụng thày. Nào thì tuổi chị với Thày rất hợp. Gia chung nhà thày trên thuận dưới hòa. Cả nhà thày không ai làm ăn kinh doanh gì mà chỉ trông vào cái cửa điện nhà thày để sống. Có phúc lắm thày mới được hưởng thế. Vì thày hay đi làm phúc cứu người. Nghe chị ý nói cháu chỉ ngồi nghe và cũng có phần nể phục.
Từ ngày theo thày, chị ý làm ăn phất lên như diều gặp gió. Sau tạ 3 năm, đến năm thứ 5, chị ý làm ăn có phần sút kém. Cả năm đó xám hối không hầu hạ gì. Tới năm 2014, chị ý tích cóp được 10 triệu và lên nói chuyện nhờ thày lo cho chị ý bắc ghế. Thì thày bảo: Năm nay không tốt, không nên hầu. Hơn nữa số tiền này ít quá ko đủ để lo.
Vâng, thày có tâm quá ạ. Lúc còn có tiền mọi việc trôi chảy. Mọi việc hanh thông. Thì năm nào cũng tốt, không có năm xấu. Lúc thất thế thì mới biết cái tâm của thày tới đâu. Cái cháu muốn nói ở đây là. Khi chọn thày bản thân chúng ta chỉ nhìn vào những cái nổi lên thôi. Chứ sao biết được cái chìm bên trong. Nhiều người khi tìm thày đến nhà thày. Thấy bản điện thì nghèo. Gia chung nhà thày thì ko đâu vào đâu người ta nghĩ. thày nghèo quá. Gia đình thì chả ra gì. Theo thày đắc đạo được không. Tuy nhiên giàu nghèo không nói lên cái đức con người. Thày có tâm họ được cha mẹ độ. Nhưng cũng có thày tâm đức đủ sao vẫn nghèo. Cái này cháu nghĩ âu cũng là cái nghiệp. Chỉ khi nào con nhang đệ tử xuống dốc mới biết chữ tâm của thày nó nằm chỗ nào thôi.
Nhưng cá nhân cháu thì có cái nhìn khác chút ạ. Cháu vẫn thích thày nghèo hơn ạ. Vì chả giấu gì các bác. Hôm rồi, cháu cũng phải xoay khăn. Được bạn bè và gia đình giúp đỡ. Cháu được giới thiệu tới 2 thày. Một thày khi bước vào cửa điện, cháu đã thấy đẳng cấp này ko thuộc về mình rồi. Đúng như dự đoán. Cháu vào thưa chuyện của cháu và thày có nói. Mỗi thày mỗi phép. Theo thày đồng nghèo nhất mỗi vấn ít cũng phải 20tr. Đó là thày vừa làm vừa tác phúc cho con nhang. Sau ngồi lúc cháu xin phép về. Thày thứ 2 cháu cũng thưa chuyện như thày đầu tiên về hoàn cảnh của mình. Khi bước chân vào cửa điện của thày này. Cháu kinh ngạc vì cái nghèo của thày. Cửa điện là do con nhang đệ tử bỏ ngân chung xuyến nâng cấp. cái bàn loan thì phải nói thực nhìn thảm thương vô cùng. Cái đĩa xin đài âm dương thì ko còn nguyên vẹn. Nếu nói thày Hà Nội phải nói là quá nghèo ạ.Và thày nói cháu như này ạ: "Người ta chê nghèo thì về đây. Nếu thày xin được thày nhận. Không xin được thày mách sang chỗ khác". Khi thày lên hương kêu xin một đài được luôn. Phải nói thực cháu khá cứng rắn. để khóc là điều không dễ. Vậy mà cháu bật khóc như một đứa trẻ bị lạc được tìm thấy bố mẹ. khi biết mình sẽ được làm con thày.
Khi về cháu cũng hỏi một số người. Thì họ nói: "Nghèo quá cũng phải xem xét. Sao là thày hơn nữa lại là pháp, vậy sao nghèo tới vậy, pháp thì ko có nghèo. nhất với cái thời đồng bóng như bây giờ". Và nhiều nhiều lắm những ý kiến trái chiều. Nhưng cháu quyết theo thày mặc dù khi theo thày cháu không hề xem tuổi thày có hợp với cháu không. Và nhiều vấn đề khác nữa. Cháu không quan tâm. Mà cháu ưng là ưng cái nghèo của thày. Và câu thày nói với cháu: Thày sẽ kêu, nếu được thì ở với thày, không được thày sẽ dắt đến chỗ này giàu nghèo hầu được hết. Chỉ câu đó thôi cũng đủ để cháu ưng thày.
Có lẽ bài viết này của cháu mọi người không đồng tình. Nhưng cách nghĩ của cháu khác. Cái tâm không nằm trong cái sang hay cái hèn. Nghèo không có nghĩa là có tâm, giầu không phải vì tham lam. Nhưng cháu tìm được sự đồng cảm từ những người có cùng cảnh với mình. Còn thày trò cũng là cái duyên. Cũng như vợ chồng cũng vậy. Tuổi xung khắc nhưng họ có thể ở với nhau cả đời. Tam hợp không quá năm cũng buông nhau. Âu cũng bởi chữ duyên. Nếu phải quá tam ba bận, nhà cháu vẫn muốn theo cái nghèo mà đi lên.
Cả nhà hoan hỷ. Đặc biệt là các thày hãy hoan hỷ cho Định Mệnh nhà cháu nếu như có gì thiếu sót. Cháu chỉ nói suy nghĩ của riêng mình. Còn thày giàu hay nghèo cũng bởi chữ tâm, chữ nghiệp mà thôi. Chứ nhà cháu đồng non bóng kém lời văn chưa vuông tròn. Có gì các thày nhẹ nhàng mở lối cho nhà cháu. Nói thôi đừng ném gạch cháu.