SỰ TU CỦA ĐỒNG
Từ qua giờ ngẫm sự đời, sự đạo mà mãi chẳng thông... Ngồi ngẫm cái sự tu của chư vị đạo hữu mà sao thấy đau lòng quá. Ai cũng nói mình tu theo phật, tu theo thánh... Ấy vậy mà sự tu của chư vị lại có những cái khác người... Chắc do tôi ngộ ra cái sự tu nông cạn và các vị đã đạt đến cảnh giới nên chân tu khác, cảnh giới khác....
TU KHẨU
Miệng ăn miệng nói, miệng cười
Miệng đi nói chuyện cho người ta thương.
Với đường tu theo nhà thánh là mang miệng đến tâu, mang đầu đến lạy... Ấy vậy mà đầu tháng đến giờ nghe miệng đời những điều trái đạo, cái miệng từng tấu đối bề trên nay lại đi nói xấu, đi chửi người, ăn tất cả những gì ăn được, nói tất cả những gì nói được... vậy còn gì là đường tu khẩu. một trong trăm đường tu... tu khẩu là khó nhất!!!TU TÂM
Ai đi chùa, đi đền cũng nói nhất tâm... Ấy vậy mà chỉ cần người khác làm những việc trái ý, nghịch lòng là các vị nổi tâm sân hận... nhất tâm ở đâu khi đến cửa đình thần thì dùng tâm thanh tịnh tấu đối bề trên, nhưng bước ra khỏi đền thì tâm sinh lòng tham vô độ... Ai và thầy nào cũng muốn được tung hô, được chúc tụng thì tâm ấy là tâm gì? nhất tâm đâu có chỗ cho những điều nhỏ nhen như vậy?
TU THÂN
Ra hầu cửa thánh là trao thân, gửi phận vào đình thần tam tứ phủ, là nhờ ơn huệ của bề trên gia hộ cho bản mệnh được bình an, là đầu làm ngai, vai làm kiệu cho cha trên thiên mẹ dưới hạ giới chứng giám lòng son... Ấy vậy mà không ít người gối còn qùy trước tà ma ngoại đạo? tay còn chắp trước những điều nghịch lý trái lòng, mắt còn nhìn những dục vọng xác thân, tai còn nghe những lời nịnh nọt...
Vẫn biết thời thế thế thời... nhưng cái tâm đạo dạy con người hướng thiện thì đạo nào chẳng có... nhưng phép thánh trao quyền cho lính ghế nhà ngài mà trao nhầm cho những kẻ có chữ tu... «miệng nam mô bụng một bồ... đô la» thì tìm đâu ra chân lý.
hỡi ơi!!!
Những người đang ngày đêm ăn cơm bốn phủ, những người cùng mang dòng máu lạc hồng, cùng phủ khăn đỏ cùng mặc áo đào... sao không coi nhau như anh em một nhà, sao không giúp nhau như người chung một tổ... tu là cho mình, cho gia đình mình, cho gia tiên nhà mình... nhưng cái tu mang công đức lớn nhất phải là tu cho muôn loài vạn vật...
Đừng vì lòng tham mà sinh tâm cầu vọng.
Đừng vì đố kỵ mà xuất tâm thù hằn.
Đừng vì nịnh bợ tung hô mà phát tâm mê muội...
Ôi ! Con Mẫu, đạo Mẫu, đạo của mọi nhà...
Vài lời tự bạch. TỰ MINH ÂN xin mọi người hoan hỷ nếu có gì mạo phạm... A di đà phật!!!